Ngoài kia trời về khuya
Tôi thả hồn theo gió
Ngược giòng thời gian
Trôi về nơi dĩ vãng
Nơi chốn xa xưa
Thuở em xinh đẹp quá
Ngày tôi còn ngây thơ.
Bao năm qua như xoá mờ hình ảnh cũ
Như từng cơn gió lũ cuốn đi
Vết giầy trên cát
Dấu chân em in hằn
Nhẹ bước vào lòng thơ dại.
Năm tháng qua chỉ còn lại
Hình dáng em mảnh khảnh
Bờ tóc em buông dài
Đôi mắt em rực sáng
Và nhất là...
Đôi môi thắm nở nụ cười.
Tôi còn nhớ rõ lắm
Nụ cười đó bao lần tôi chết dở
Duyên dáng làm sao
Huyền ảo làm sao
Nụ cười đó, một đời tôi không quên.
Nụ cười đó...
Thuở ấy, tôi còn thơ dại quá
Ngày đêm thơ thẩn, lững lờ
Bâng khuâng lòng tự hỏi :
Hay tôi đã... ?
Nụ cười đó...
Lòng đã rõ nhưng tình chưa được tỏ
Người yêu ơi,
Hồn tôi buồn vời vợi.
Có nói cũng không cùng.
Xin cho tôi
Xin cho được nụ cười.
Yên Hà, tháng 1, năm 2002
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.