Xuân, Hạ, Thu, Đông...
bốn mùa xoay vần,
tháng ngày quay tơ,
lôi cuốn người theo vòng đời trôi chảy.
Chỉ có thi sĩ mới biết yêu mùa thu,
yêu từng Giọt Thu Buồn,
yêu mỗi Mùa Thu Chết,
Nhìn Những Mùa Thu Đi
để Nhớ Mùa Thu Hà Nội
trong Chiếc Lá Thu Phai.
Thu Hát Cho Người hay Thu Khóc Trên Ngàn ?
Thu Quyến Rũ vẫn chỉ là Khúc Tình Buồn.
Lá Đổ Muôn Chiều, tình ta buồn vời vợi,
nhưng Tinh Sầu, Đâu Phải Bởi Mùa Thu ?
Không Còn Mùa Thu nhưng Sao Vẫn Còn Mùa Thu ?
Chỉ có tâm hồn người nghệ sĩ mới cảm thông tình buồn,
mới nâng niu tình muộn,
mới thấm thía tình xa.
nhưng Tình là Gì ?
Tình Quê Hương ?
hay là lúc Khóc Bạn
khi Chiều Nay Không Có Em ?
Chiều
Tình Đã Vụt Bay
Như Ngọn Buồn Rơi.
Có lẽ Em Còn Nhớ Mùa Xuân.
Thôi, Giã Từ Dĩ Vãng,
giã từ Bóng Chiều Xưa,
Rồi Mai Tôi đưa Em...
Mùa Thu Cho Em,
Mùa thu này, anh xin dâng hiến trọn.
Yên Hà, Thu Hạnh Ngộ, VA 2004
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.