Em có bao giờ
còn nhớ mùa xuân
Te souviens-tu jamais
du printemps
Nhớ
tháng năm xưa của tuổi dại khờ
Des jeunes années
de l'âge innocent
Nhớ
tiếng dương cầm giọng hát trẻ thơ
Des sons du piano et
du chant des enfants
Có
thấy bơ vơ ngày tháng đợi chờ
Te sens-tu esseulée dans ces mois d'attente ?
Nơi ấy bây giờ còn có mùa xuân
Y a t-il encore
là-bas un printemps
Có
dáng nghiêng nghiêng nụ cười thật gần
Une silhouette
penchée, un sourire si près
Có
mắt nai vàng ngời sáng tình xanh
Des yeux de biche
irradiés d'amour
Em
có bao giờ thấu cho lòng anh
Comprendras-tu jamais mon coeur ?
Trời Sàigòn chiều hôm nay còn nhiều mây
bay
Saigon cet
après-midi est couvert de nuages
Nhiều niềm đau thương bi hận tràn đầy
Et rempli de drames,
de douleurs et de haines
Gượng nụ cười giọt lệ trên môi
Un sourire forcé et
une larme aux lèvres
Nhìn đất nước tơi bời một thời em có hay
A regarder ton pays un temps tourmenté, le sais-tu ?
Những thành phố em sẽ
đi qua
Des villes,
tu en traverseras
Ðây Ba-Lê, đây
Luân Ðôn, đây
Vienne
Que
ce soit Paris, Londres ou Vienne
Nhưng có đâu bằng
Sàigòn hôm qua
Mais aucune n'égalera
Saigon d'hier
Nhưng có đâu bằng Sàigòn mai sau
Mais aucune n'égalera
Saigon de demain
Em có mơ ngày hát câu hồi hương
Ne rêves-tu pas un
jour de rentrer au pays ?
Em nhé khi nào chợt
nhớ mùa xuân
Te souviens-tu
soudain du printemps
Nhớ lá thư xanh và chuyện tình hồng
Des lettres bleues,
de l'amour rose
Nhớ nắng hanh vàng nhuộm áo Hà Ðông
Des rayons de soleil
qui dorent ta tunique
(en soie de HaDong)
Anh ở nơi này vẫn luôn chờ mong
Ici, toujours, je
t'attendrai.
Ngô Thụy Miên, 1975 Yên Hà, tháng 10, 2012
Thay mặt anh Bình, dịch tặng chị Đoàn Thanh Vân
Lời nhạc của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên quá hay. Còn lơì nhạc Tây của anh Phú xin miễn bàn vì em mù chữ!
ReplyDelete