1.
tôi mơ em
người tình hằng mong đợi
người con gái đẹp trong tranh
treo trên vách
bao tháng ngày ngóng trông
2.
tôi mơ em
người tình hằng mong đợi
người con gái đẹp trong tranh
treo trên vách
bao tháng ngày ngóng trông
một tên trong danh sách
một hạt cát trong sa mạc
một giọt nước trong lòng đại-dương
tại sao lại là em ?
rồi ngày qua ngày
trong vườn tôi, vườn em
mỗi ý thơ nhỏ giọt
thấm dần vào hai con tim hé mở
vun trồng những hạt yêu thương
từ đâu đến
rồi ngày qua ngày
hạt đã ra mầm
mầm đã ra rễ
lên cây, hoá nụ
và hoa tình chớm nở
qua làn gió thoảng tâm đầu
dưới mỗi tia nắng cảm thông
tưới tẩm với từng giọt sương ân cần
rồi ngày qua ngày
nước vẫn chẩy
và mương vẫn đào
hai đứa trẻ vui đùa
trong sân trường ồn ào
hai con chim lạc đàn
rong bay trên bầu trời thanh thản
thôi rồi,
lỡ yêu em mất rồi
2.
nhưng em ơi
làm sao ta có thể
như chim liền cánh
như cây liền cành
khi cây đã rào chống
khi chim đã vào lồng ?
làm sao tôi có thể
nói những lời yêu đương
nín những tiếng đau thương
khi bên tình, bên lý
gây nên cảnh đoạn trường ?
làm sao tôi có thể
giải nghĩa cho em nghe
những gì tôi không hiểu
những điều tôi không biết ?
... hay tôi đang dối lòng ?
nhưng em ơi
tình mình là tình muộn
tình mình là tình sầu
tình đôi ta lỡ làng
tình đôi ta ngỡ ngàng
tình này buồn vời vợi
tình này lệ sầu rơi
thôi rồi
tôi đã có lỗi với em rồi
3.
tình yêu như trái phá
con tim mù loà
tim mềm sao bướng quá
nói không được
bảo không nghe
bịt miệng nó lại
tôi như người cai thuốc
đã nhất định thôi rồi
nhưng sao vẫn chưa thôi ?
như vẫn còn tiếc nuối
như vẫn chưa phai phôi
buồn gì đây
tình chưa tỏ đâu gọi là đổ vỡ ?
tình chưa khơi sao gọi là dở dang ?
tiếc gì đây
vốn chưa hề gặp mặt
sao gọi là vấn vương ?
quên em đi
quên đi
quên đi
nhưng sao ta vẫn cứ nhớ
cứ nhớ
nhớ những giòng em viết
nhớ từng giọng em ca
nhớ dáng em yêu kiều
nhớ những kỷ niệm chưa hề có
nhớ mãi
nhớ mãi
em ơi
tình ta thật trái khuấy
4.
em ơi
em đã lẻn vào đời tôi tự lúc nào
như tia nắng hồng ấm áp
như cơn gió thoảng dịu hiền
nhưng nắng không hề phai
nhưng gió đã ngừng trôi
và em vẫn ở lại
đã bao lần anh muốn nói
muốn nói yêu em từ lâu
thốt lên những lời tình tự
hẹn ước những tiếng trăm năm
nhưng
tình này không thể tỏ
tim này không thể yêu
thôi em, đành cách xa
nhưng...
dối lòng không được nữa
anh đành qui hàng thôi
xin qui hàng tình yêu
qui hàng dưới gót chân hoàng hậu
anh xin thú nhận tất cả
anh yêu em nồng nàn
anh mến em vô vàn
anh nhớ em
anh nhớ lắm
em ơi
em yêu ơi...
Yên Hà, tháng 3, năm 2011
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.