1. Thời-đại thượng-cổ
1.1 Kỷ Hồng Bàng thị (2879-258 trước Tây-lịch)
1.2 Kỷ nhà Thục (257-207 trước Tây-lịch)
1.3 Kỷ nhà Triệu (207-111 trước Tây-lịch)
./.
2. Thời-Đại Bắc-Thuộc
./.
2. Thời-Đại Bắc-Thuộc
(111 tr. Tây-lịch - 931
sau Tây-lịch)
2.1 Bắc-Thuộc
lần thứ 1
(111 tr.
Tây-lịch - 39 sau Tây-lịch)
Năm canh ngọ
(111 tr. Tây-lịch) vua Vũ-đế nhà Hán sai Lộ-Bác-Đức và Dương Bộc sang đánh nhà
Triệu, lấy nước Nam-việt rồi cải là Giao-chỉ-bộ, và chia ra làm 9 quận :
Thương-ngô: (Quảng-tây)
Uất-lâm: (Quảng-tây)
Hợp-phố: (Bắc Việt và mấy tỉnh ở phía Bắc Trung-Việt)
Giao-chỉ: (Bắc Việt và mấy tỉnh ở phía Bắc Trung-Việt)
Cửu-chân: (Bắc Việt và mấy tỉnh ở phía Bắc Trung-Việt)
Nhật-nam: (Bắc Việt và mấy tỉnh ở phía Bắc Trung-Việt)
Châu-nhai: (đảo Hải-nam)
Đạm-nhĩ: (đảo Hải-nam)
Mỗi quận có quan thái-thú cai-trị trong quận và lại có quan thứ-sử để giám sát các quận.
Về đầu thế-kỷ
đệ nhất có hai người sang làm thái-thú trị dân có nhân-chính:
Tích Quang
sang làm thái-thú quận Giao-chỉ từ đời vua Bình-đế nhà Tây Hán, vào quãng năm
thứ hai, thứ ba về thế kỷ đệ nhất. Người hết lòng lo việc khai-hóa, dạy dân lấy
điều lễ-nghĩa, cho nên dân trong quận có nhiều người kính phục.
Nhâm Diên ở Cửu-chân
được 4 năm thì được thăng chức về Tàu đi làm quan chỗ khác. Dân-sự quận ấy ái-mộ
Nhâm Diên, làm đền thờ. Có người vì được nhờ quan thái-thú cho nên sau sinh con
ra, lấy tên Nhâm mà đặt tên cho con để tỏ lòng biết ơn.
TRƯNG-VƯƠNG (40-43)
Tô Định là
người bạo ngược, chính trị tàn ác, người Giao-chỉ đã có lòng oán giận lắm. Năm
canh-tí (40) người ấy lại giết Thi Sách người ở quận Châu-Diên (phủ Vĩnh Tường,
trước thuộc về Sơn Tây).
Vợ Thi Sách
là Trưng-Trắc, con gái quan lạc tướng ở huyện Mê-Linh (làng Hạ-Lôi, huyện
Yên-Lãng, tỉnh Phúc-Yên) cùng với em gái là Trưng-Nhị, nổi lên đem quân về đánh
Tô Định. Bọn Tô Định phải chạy trốn về quận Nam Hải.
Lúc bấy giờ
những quận Cửu-chân, Nhật-nam và Hợp-phố cũng nổi lên theo về với hai bà
Trưng-Thị. Chẳng bao lâu quân hai bà hạ được 65 thành-trì. Hai bà bèn tự xưng
làm vua, đóng đô ở Mê-linh, là chỗ quê nhà.
Năm tân-sửu (41)
vua Quang-vũ sai Mã Viện làm Phục-ba tướng-quân, Lưu Long làm phó tướng cùng với
quan Lâu-Thuyền tướng quân là Đoàn Chí sang đánh Trưng-vương.
Mã Viện là một
danh-tướng nhà Đông-Hán, lúc bấy giờ đã ngoài 70 tuổi, nhưng vẫn còn mạnh, đem
quân đi men bờ để phá rừng đào núi làm đường sang đến Lãng-bạc, gặp quân
Trưng-Vương, hai bên đánh nhau mấy trận. Quân Trưng-vưng là quân ô-hợp không
đương nổi quân Mã Viện đã từng đánh giặc nhiều phen. Hai bà rút quân về đóng ở
Cẩm-Khê (phủ Vĩnh- Tường, tỉnh Vĩnh-Yên). Mã Viện tiến quân lên đánh, quân hai
bà vỡ tan cả. Hai bà chạy về đến xã Hát-Môn, thuộc huyện Phúc-Lộc (nay là huyện
Phúc Thọ, tỉnh Sơn-Tây), thế bức quá, bèn gia mình xuống sông Hát-giang (chỗ sông Đáy tiếp
vào sông Hồng-hà) mà tự tận. Bấy giờ là ngày mồng 6 tháng 2 năm quí-mão (43).
Hai bà họ
Trưng làm vua được 3 năm, nhưng lấy cái tài-trí người đàn bà mà dấy được nghĩa
lớn như thế, khiến cho vua tôi nhà Hán phải lo sợ, ấy cũng đủ để cái tiếng thơm
về muôn đời. Đến ngày nay có nhiều nơi lập đền thờ hai bà để ghi-tạc cái
danh-tiếng hai người nữ anh-hùng nước Việt-nam ta.
Sử-gia Lê văn
Hưu nói rằng: "Trung Trắc, Trưng Nhị là đàn bà nổi tiếng đánh lấy được 65
thành trì, lập quốc xưng vương dễ như giở bàn tay. Thế mà từ cuối đời nhà Triệu
cho đến đời nhà Ngô hơn một nghìn năm, người mình cứ cúi đầu bó tay làm tôi-tớ
người Tàu, mà không biết xấu-hổ với hai
người đàn-bà họ Trưng!"
2.2 Bắc-Thuộc
Lần Thứ 2
(43-544)
(43-544)
Mã Viện đánh được
Trưng- vương đem đất Giao-chỉ về thuộc nhà Hán như củ, rồi chỉnh đốn binh lương,
đem quân đi đánh dẹp các nơi, đi đến đâu xây thành đắp lũy đến đấy và biến cải mọi
cách chính trị trong các châu quận. Đem phủ-trị về đóng Mê-Linh và dựng cây đồng
trụ ở chỗ phân địa giới, khắc sáu chữ: "Đồng trụ chiết, Giao-chỉ diệt."
Nghĩa là cây trụ đồng mà đổ thì người Giao-chỉ mất nòi.
Sử chép rằng
người Giao-chỉ đi qua lại chỗ ấy, ai cũng bỏ vào chân cột đồng một hòn đá,
cho nên về sau chỗ ấy thành ra núi, phủ mất cả, đến bây giờ không biết cột ấy ở
chỗ nào.
Từ đó
chính-trị nhà Đông Hán càng ngày càng ngặt thêm, mà những quan-lại sang cai-trị
Giao-chỉ thường có lắm người tàn-ác, tham nhũng, bắt dân lên rừng xuống bể để
tìm những châu-báu. Dân ở quận Hợp-Phố cứ phải xuống bể mò ngọc trai khổ quá, đến
nổi phải bỏ xứ mà đi. (Thành-ngữ "Hợp Phố châu hoàn" / "Châu về Hợp-Phố" cũng từ đây mà ra và ý nghĩa là: Những cái quý giá không thể mất đi được, trước sau cũng quay
về với chủ nó).
Triều đình
thì xa, quan-lại ra cai-trị thì tha hồ mà tung-hoành, tiếng oan-ức kêu không thấu
vào đâu, cho nên thường hay có sự loạn-lạc, làm cho dân-gian phải nhiều sự khổ-sở.
Sĩ Nhiếp
(187-226)
Về cuối đời nhà Đông-Hán, giặc cướp nổi lên khắp cả bốn phương, triều-đình không có uy-quyền ra đến ngoài, thiên-hạ chỗ nào cũng có loạn. Đất Giao-chỉ bấy giờ nhờ có quan thái- thú là Sĩ Nhiếp cùng với anh em chia nhau giữ các quận huyện, cho nên mới được yên.
Về cuối đời nhà Đông-Hán, giặc cướp nổi lên khắp cả bốn phương, triều-đình không có uy-quyền ra đến ngoài, thiên-hạ chỗ nào cũng có loạn. Đất Giao-chỉ bấy giờ nhờ có quan thái- thú là Sĩ Nhiếp cùng với anh em chia nhau giữ các quận huyện, cho nên mới được yên.
Năm quí-mùi
(203) là năm thứ 3 đời vua Hiến-đế, quan Thứ-sử là Trương Tân cùng với quan
Thái-thú Sĩ Nhiếp dâng sớ xin cải Giao-chỉ làm Giao-Châu. Vua nhà Hán thuận cho.
Sau vì trong châu có lắm giặc-giã, Sĩ Nhiếp mới tâu xin vua nhà Hán cho mấy anh
em làm Thái-thú quận Cửu- Chân, quận Hợp Phố và quận Nam-Hải. Sĩ Nhiếp giữ được
đất Giao-châu khỏi loạn và vẫn giữ lệ triều cống như cũ, cho nên vua Hiến-đế lại
phong cho chức An-viễn tướng quân Long-độ đình-hầu. Sĩ Nhiếp trị dân có phép tắc,
và lại chăm sự dạy bảo dân cho nên lòng người cảm-mộ công-đức, mới gọi tôn lên
là Sĩ-vương.
Thời Tam Quốc
Nhà Đông-Hán mất ngôi thì nước Tàu phân ra làm ba nước : Bắc-Ngụy (Tào Tháo), Tây-Thục (Lưu Bị), Đông-Ngô (Tôn Quyền). Đất Giao-Châu bấy giờ thuộc về Đông-Ngô.
Nhà Đông-Hán mất ngôi thì nước Tàu phân ra làm ba nước : Bắc-Ngụy (Tào Tháo), Tây-Thục (Lưu Bị), Đông-Ngô (Tôn Quyền). Đất Giao-Châu bấy giờ thuộc về Đông-Ngô.
Sĩ Nhiếp ở
Giao-châu được 40 năm, tuy có uy-quyền ở cõi Giao- châu, nhưng vẫn theo lệ triều
cống nhà Hán, và đến khi nhà Hán mất thì lại triều cống nhà Ngô.
Bà Triệu (Triệu
Thị Chinh)
Năm mậu-thìn (248) là năm xích-ô thứ 11 nhà Đông ngô, Ngô chủ sai Lục Dậu sang làm thứ-sử Giao-châu.
Năm mậu-thìn (248) là năm xích-ô thứ 11 nhà Đông ngô, Ngô chủ sai Lục Dậu sang làm thứ-sử Giao-châu.
Năm ấy ở quận
Cửu-chân có người đàn bà tên là Triệu Thị Chinh khởi binh đánh nhà Ngô.
Sử ta chép rằng
bà Triệu (=Triêu Ẩu) là người huyện Nông-cống bấy giờ. Thuở nhỏ cha mẹ mất cả, ở với anh là
Triệu quốc Đạt, đến độ 20 tuổi gặp phải người chị dâu ác nghiệt, bà ấy giết đi
rồi vào ở trong núi. Bà ấy là một người có sức mạnh, lại có chí-khí và lắm
mưu-lược. Khi vào ở trong núi, chiêu mộ hơn 1000 tráng sĩ để làm thủ hạ. Anh thấy
thế mới can bà, thì bà bảo rằng: "Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp đường
sóng dữ, chém cá tràng-kình ở bể đông chứ không thèm bắt-chước người đời cúi đầu
cong lưng để làm tì-thiếp người ta."
Thứ sử
Giao-châu là Lục Dận đem quân đi đánh, bà chống nhau với nhà Ngô được năm sáu
tháng. Nhưng vì quân ít thế cô, đánh mãi phải thua, bà đem quân chạy đến xã Bồ-điền thì tự-tử. Bấy giờ mới 23 tuổi.
Về sau vua
Nam Đế nhà Tiền-Lý, khen là người trung-dũng sai lập miếu thờ, phong là:
"Bất chính anh liệt hùng tài trinh nhất phu-nhân". Nay ở xã Phú-điền,
tỉnh Thanh-Hóa còn đền thờ.
Nhà Tấn (256-420)
Năm ất dậu
(256), nhà Tấn cướp ngôi nhà Ngụy, rồi sai quan sang giữ Giao-Châu (lúc bấy giờ gồm Hợp-phố,
Giao-chỉ, Cửu-chân và Nhật-nam). Nhà Ngô sai Đào Hoàng sang lấy lại. Đào Hoàng
được phong là Giao-châu mục. Năm canh tí (280) nhà Ngô mất nước. Đào Hoàng về hàng nhà Tấn, được giữ chức cũ. Đất Giao-châu từ đó thuộc về nhà Tấn.
Những quan lại sang cai-trị cũng như quan lại đời nhà
Hán, nhà Ngô, thỉnh thoảng mới gặp được một vài người nhân từ tử tế, thì dân gian mới được yên ổn, còn thì là những
người tham lam, độc-ác, làm cho nhân dân phải lầm than khổ sở. Cũng lắm khi bọn
quan lại có những người phản nghịch đánh giết lẫn nhau, làm cho trong nước cứ
phải loạn lạc luôn.
Nam Bắc-Triều
(420-588)
Năm canh thân
(420), Lưu Dụ cướp ngôi nhà Đông Tấn, lập ra nhà Tống ở phía Nam. Lúc bấy giờ ở
phía Bắc thì nhà Ngụy gồm được cả nước Lương, nước Yên, nước Hạ. Nước Tàu phân
ra làm Nam-Triều và Bắc Triều. Bắc Triều thì có nhà Ngụy, nhà Tề, nhà Chu nối
nhau làm vua; Nam-Triều thì có nhà Tống, nhà Tề, nhà Lương và nhà Trần kế nghiệp
trị-vì.
Trong đời Nam
Bắc Triều, đất Giao-châu vẫn không được mấy khi yên ổn, vì quan Tàu sang cai-trị có
nhiều người thấy bên Tàu loạn, cũng muốn tìm cách để độc-lập, bởi vậy quan lại
cứ giết lẫn nhau.
Đời nhà Lương
lại sai Tiêu-Tư sang làm thứ sử Giao-châu. Tiêu Tư là một người tàn bạo, làm
cho lòng người ai cũng oán giận. Bởi vậy
ông Lý Bôn mới có cơ hội mà nổi lên, lập
ra nhà Tiền Lý, một thời thoát khỏi ách đô-hộ Tàu.
./.
Tài-liệu nguồn :
- Việt-Nam Sử-Lược (1919) : Lệ Thần Trần Trọng Kim
Yên Hà, tháng 4, 2016
Tài-liệu nguồn :
- Việt-Nam Sử-Lược (1919) :
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.