ARTSHARE

Jun 20, 2018

Thi-sĩ Charles Aznavour (Nguyên bản)

Mỗi nhà văn, nhà thơ có một nét bút riêng cho chính mình nhưng họ đều có gì để chia-xẻ và chữ nghĩa để viết lên.
Charles Aznavour đã có nhiều chuyện để kể (ông đã viết hơn một nghìn bài nhạc) và tiếng Pháp của ông quá đủ để mỗi bài hát là một bài thơ trữ-tình.
Tôi rất mê nhạc của ông và trong bài viết này, tôi muốn bàn đến khía cạnh đặc-biệt của người thi-sĩ.


1. Người nghệ-sĩ tài hoa
Charles Aznavour, tên thật là Chahnourth Varinag Aznavourian, ra đời ngày 22 tháng 5, năm 1924 tại Paris. Cha ông là một nghệ-sĩ giọng trung nam (baryton) người Arménie từ nước Georgie và mẹ ông là một diễn-viên kịch người Arménie từ Thổ-Nhĩ-Kỳ.
Ông lớn lên trong một môi-trường nhạc kịch, giữa bao nghệ-nhân ra vào tiệm ăn của bố mẹ ông. Lúc ông lên 9, bố mẹ ông ghi tên ông vào học Trường Ca-Nhạc-Kịch (Ecole du Spectacle) và ông bước vào nghiệp này với tên sân-khấu là Aznavour.

Sau một thời-kỳ gian-truân lăn lộn trong nghề, ông đã bước lên tột-đỉnh danh vọng trong ngành ca-nhạc, ở nước Pháp cũng như khắp nơi trên thế-giới.
Trong suốt 70 năm hành nghề, ông đã được công nhận trong nhiều lĩnh-vực: viết nhạc và lời (hơn một nghìn bài), ca sĩ (ông hát sáu thứ tiếng và đã bán hơn một trăm triệu đĩa hát trên toàn cầu), diễn-viên điện-ảnh (ông đã đóng trong hơn sáu mươi cuốn phim), lại kiêm cả Đại-sứ Arménie bên Thụy-Sĩ.
Tháng 4 năm ngoái, vào tuổi 88, ông còn đi trình diễn tại Maison symphonique de Montréal và Capitole de Québec.

2. Cũng chỉ là Tình Yêu
Đã là thi-sĩ thì ca-ngợi gì khác ngoài Đàn Bà và Tình Yêu?

Qua một ngàn lẻ một nét quyến rũ của em             Toi, par tes mille et un attraits
Chẳng bao giờ tôi biết em là ai                                    Je ne sais jamais qui tu es
Vì em luôn thay hình đổi dạng    Tu changes si souvent de visage et d'aspect
Cho dù em tên gì hay tuổi nào                      Toi, quel que soit ton âge et ton nom
Em là thiên thần hay ác quỷ                                  Tu es un ange ou le démon
Khi với tôi, em lần lượt mang                   Quand, pour moi, tu prends tour à tour
Tất cả những khuôn mặt của Tình Yêu...                Tous les visages de l'amour... 
(Tất cả những khuôn mặt của Tình Yêu)               (Tous les visages de l'amour )

Nhưng đâu là khuôn mặt thật của tình yêu? Tình yêu mù quáng, tình hiến dâng, tình cưỡng đoạt, như đóa hoa xuân ngắt bên đường, như quả táo đỏ hái trên cành:

Mặt trời đang rực cháy                                           Le soleil brille à pleins feux
Tôi chỉ thấy mắt em                                              Mais je ne vois que tes yeux
Thân thể em ngà ngọc                                         La blancheur de ton corps nu
Trước tay anh lạc loài                                          Devant mes mains éperdues
Em ơi, đừng đánh mất                                          Viens, ne laisse pas s'enfuir
Những buổi sáng dệt tình                                       Les matins brodés d'amour
Em ơi, đừng để chết                                              Viens, ne laisse pas mourir
Những mùa xuân thú vị                                         Les printemps, nos plaisirs

Tuy nhiên, tình dễ đến nhưng cũng dễ đi. Tình đến rồi tình lại đi:

Tình yêu như một ngày                                      L'amour, c'est comme un jour
Tình yêu đến rồi đi                                            Ça s'en va, ça s'en va l'amour
Như mặt trời rạng rỡ                          C'est comme un jour de soleil en ripaille
Như vầng nguyệt hạt gieo                                             Et de lune en semaille
Như mưa sa nặng hạt                                                    Et de pluie en bataille
Như ngày, đến rồi đi                                 Ça s'en va, ça s'en va mon amour...
Em yêu hỡi, em ơi...
(Tình yêu như một ngày)                                    (L'amour c'est comme un jour)

Tình yêu nở thắm, tuôn trào hẹn ước và tràn đầy hy vọng như thuở Romeo và Juliette, nhưng con tàu đôi khi không cập bến và những con tim bỗng lạc lối, những giấc mộng vỡ tan, và tình yêu ngã gục:

... Một ngày đẹp trời, chúng ta sẽ đến Vérone 
                                                    ... Nous irons à Vérone un beau jour tous les deux
Nôn nóng hay trầm lặng như hai trẻ thơ dại 
                                                    Impatients, recueillis comme deux fous de gosses
Một chuyến du tình, một tuần trăng mật
                                                                 En voyage d´amour, en voyage de noces
Đến Vérone và chúng ta sẽ hạnh phúc
                                                            Nous irons à Vérone et nous serons heureux

Nhưng tim em đã cảm lạnh trước khi tàu rời bến
                                                          Mais ton cœur a pris froid bien avant le voyage
Đã chuyển hướng trước ảo ảnh đồng tiền        Il a changé de cap au mirage de l´or
Và tim anh lạc lối dọn hành trang                 Alors mon cœur perdu a déplié bagages
Những giấc mộng thất vọng chưa rời bến
                                                               Et mes rêves déçus n´ont pas quitté le port 
Một ngày đẹp trời, chúng ta sẽ đến Vérone
                                                         Nous irons à Vérone un beau jour tous les deux
Nhưng Vérone xa vời quá, em đánh vỡ giấc mộng tình
                                                      Mais Vérone est bien loin, tu as rompu le charme
Và Vérone ngập lụt dưới nước mắt tràn trề
                                                             Et Vérone se noie sous un torrent de larmes
Khi yêu nhau, tình nhân thường nói xuông.
                                                            On dit n´importe quoi quand on est amoureux.
(Chúng ta sẽ đến Vérone)                                                  (Nous irons à Vérone)

Và một khi tình đã nguội lạnh thì có đến Venise, thành-phố của Tình Yêu, những chiếc thuyền "gondole" tình tứ dưới ánh trăng thanh cũng chẳng còn gì thơ mộng. Những im lặng rỗng tuếch, những lời nói không nên lời, những ánh mắt thẫn-thờ, mhững bàn tay lạc lõng... Ôi Venise sao buồn quá khi tình yêu đã chết!

Venise buồn quá                                                               Que c´est triste Venise
Khi những hò chèo                                                           Lorsque les barcarolles
Chỉ nhấn mạnh thêm                                                          Ne viennent souligner
Những im lặng rỗng tuếch                                               Que des silences creux…

... Venise buồn quá                                                        … Que c´est triste Venise
Buổi tối ngoài phá                                                                  Le soir sur la lagune
Khi ta tìm một bàn tay                                                 Quand on cherche une main
Mà nàng không buồn chìa                                           Que l´on ne vous tend pas…

... Ta chỉ biết mỉa mai                                                           … Et que l´on ironise
Dưới ánh trăng thanh                                                          Devant le clair de lune
Để cố quên đi                                                                        Pour tenter d´oublier
Những gì ta không nói                                                     Ce qu´on ne se dit pas…

... Venise quá buồn                                                       … C´est trop triste Venise
Khi tình yêu đã chết                                                  Au temps des amours mortes
Venise quá buồn                                                               C´est trop triste Venise
Khi đôi ta không còn yêu nhau                                      Quand on ne s´aime plus.
(Venise buồn quá )                                                             (Que c'est triste Venise)

Cuối đoạn đường, tình yêu đã ra đi, còn lại gì?

... Chỉ còn lại cho anh
Một giọng nói chợt không còn tiếng vọng   ... Reste que ma voix sans écho soudain
Những ngón tay không còn gì níu kéo      Reste que mes doigts qui n´agrippent rien
Da anh đây vẫn tìm bàn tay nhỏ              Reste que ma peau qui cherche tes mains
Anh rất sợ vẫn còn yêu em mãi                        Et surtout la peur de t´aimer encore
Ngày mai, khi hấp hối                                                            Demain presque mort

Vì đã yêu em trong thương đau                         De t´avoir aimée, aimée de douleur
Yêu em đến rách bụng, nát tim                        À m´en déchirer le ventre et le cœur
Yêu đến chết, đến đày địa ngục                Jusqu´à en mourir, jusqu´à m´en damner
Vì đã yêu em, anh còn gì?                               Que me reste-t-il, de t´avoir aimée?
Chỉ còn lại                                                                                 Ne me reste plus
Một mối tình em vừa xé tan                          Qu´un amour que tu viens d´écarteler.
(Vì đã yêu em)                                                                           (De t'avoir aimée)

Hai quả tim không còn đồng nhịp, đôi đường đã tách rời, tình yêu đã trôi theo giòng nước mắt, nhưng dù sao đi nữa...

... không hy-vọng quay trở lại                                          ... sans espoir de retour  
Cách mặt, xa lòng, anh sẽ quên đi mãi
                                         Loin des yeux, loin du coeur, j'oublierai pour toujours
Thân em, đôi tay em, giọng nói em, em yêu
                                                   Et ton corps, et tes bras, et ta voix, mon amour
Nhưng dù sao, dù sao đi nữa                                             Et pourtant, pourtant
Anh chỉ yêu mình em                                                              je n'aime que toi

Dù sao đi nữa                                                                                   Et pourtant
Anh cũng phải tìm lại lý trí                       Il faudra bien que je retrouve ma raison
Tâm hồn vô-tư, niềm vui sống                   Mon insouciance et mes élans de joie
Anh cũng phải ra đi vĩnh-viễn để thoát khỏi em                
                                                         Que je parte à jamais pour échapper à toi
Nhưng dù sao, dù sao đi nữa                                           Et pourtant, et pourtant
Ngày nào, trong những vòng tay khác, anh sẽ quên cả tên em 
                                          Dans d'autres bras, quand j'oublierai jusqu'à ton nom
Ngày nào, anh sẽ nghĩ trở lại tương-lai         Quand je pourrai repenser l'avenir
Em sẽ trở thành một kỷ-niệm xa vời  Tu deviendras pour moi, qu'un lointain souvenir
Khi anh không còn đau, không còn sợ, không còn khóc 
                                             Quand mon mal et ma peur et mes pleurs vont finir
Nhưng dù sao, dù sao đi nữa                                              Et pourtant, pourtant, 
anh chỉ yêu mình em                                                                 je n'aime que toi.
(Dù sao đi nữa)                                                                              (Et pourtant)

Cuộc sống vẫn tiếp tục, trong những vòng tay khác, trên những bờ môi khác, bên những người tình khác, nhưng sao ta vẫn cứ mãi trở về cái quá khứ đã không còn, quá khứ giữa hai chúng ta?

Giữa hai chuyến tàu, giữa hai cánh cửa      Entre deux trains, entre deux portes,
Giữa hai chuyến bay                                  Entre deux avions qui m´emportent
từ New York đến Singapore                        Entre New York et Singapour
Tâm tư anh đánh đường vòng                     Ma pensée fait comme un détour
Đưa anh về những dấu vết                         Pour me ramener sur les traces
Một quá khứ anh từng yêu                          D´un passé que j´aimais tant
Một hạnh phúc anh đã tưởng                      D´un bonheur qui semblait pourtant
Của mỗi lúc, của mỗi ngày                         De chaque jour, de chaque instant
Và anh cảm thấy bồn-chồn                         Et je ressens comme une angoisse
Cổ họng anh bỗng se lại                            Dans ma gorge qui se noue
Vì tất cả đã nghiêng ngả                            Car tout est sens dessus dessous
Giữa hai chúng ta                                      Entre nous

Giữa hai cuộc chăn gối, hai giấc mộng       Entre deux draps, entre deux rêves,
Giữa hai làn khói trắng (*)                          Entre deux fumées qui s´élèvent
Giữa ban đêm và rạng sáng                       Entre la nuit, le petit jour,
Tâm tư anh bay về tình yêu                       Ma pensée vole vers l´amour
Và nhắm mắt lại, anh tưởng tượng            Et fermant les yeux, j´imagine
Quá khứ vẫn còn sống                              Que le passé vit encore
Anh ráp lại bối cảnh                                  Je reconstitue le décor
Vồ lấy môi em, vồ lấy em                       Et prends ta bouche et prends ton corps
Và trên sân-khấu hèn mọn và tàn tạ          Et sur l´humble théâtre en ruine
Của đời anh, tình yêu diễn lại                    De mon coeur l´amour rejoue
Tất cả những gì hơi điên rồ                       Tout ce qu´il y eut d´un peu fou
Giữa hai chúng ta                                     Entre nous.
                   (Giữa hai chúng ta)                                            (Entre nous)

(*) : Sau cuộc ân ái, người ta thường rít điếu thuốc lá.

Anh chỉ yêu mình em... Vì lời hẹn ước ngày nào đã ràng buộc anh trọn một đời:

... Trên đời anh, anh đã thề rằng tim anh
                                                              ... Sur ma vie j´ai juré que mon cœur
Sẽ không bao giờ đập cho quả tim nào khác
                                                            Ne battrait jamais pour aucun autre cœur
Nhưng đã hết rồi                                                                        Et tout est perdu
Vì nó không còn đập                                                                Car il ne bat plus
Nó chỉ có khóc mối tình sầu                                Mais il pleure mon amour déçu

... Trên đời anh, anh đã có ngày thề                         Sur ma vie je t´ai juré un jour
Sẽ yêu em đến ngày cuối cùng         De t´aimer jusqu´au dernier jour de mes jours
Và ngay đến bây giờ                                                               Et même à présent
Anh sẽ giữ trọn lời thề                                                            Je tiendrai serment
Mặc dù em đã làm anh đau khổ                       Malgré tout le mal que tu m´as fait
Trên đời anh                                                                                      Sur ma vie
Em yêu ơi,                                                                                                Chérie, 
Anh sẽ chờ đợi em.                                                                        Je t´attendrai.
(Trên đời anh)                                                                                (Sur ma vie)

Dưới ngòi bút của Charles Aznavour, tình yêu không suy nghĩ, không mặc cảm, không ngăn cấm. Đối với ông, tình yêu là tuyệt-đối, tình yêu là sự sống.


3. Giòng thời-gian
Tình yêu đến, tình yêu đi và Venise thật buồn thảm khi tình yêu đã chết. 
Thời-gian kết-hợp rồi thời gian lại chia-cách, thời-gian tạo rồi diệt, nhưng đôi khi thời-gian lại tái-hợp, thời-gian lại tái tạo. Mọi chuyện không phải bao giờ cũng trôi theo thời-gian khi trong thâm-tâm, chúng ta không hề quên.

... Ai biết được sẽ có một ngày, không hẹn mà đến     
                                                 ... Qui m'aurait dit qu'un jour sans l'avoir provoqué
Định-mệnh chợt nối mặt đôi ta        Le destin tout à coup nous mettrait face à face
Anh cứ ngỡ chuyện gì cũng tàn theo năm tháng
                                                Je croyais que tout meurt avec le temps qui passe
Nhưng không, anh không hề quên                                      Non je n'ai rien oublié

Anh không biết phải nói gì hay mở lời như thế nào
                                                     Je ne sais trop que dire, ni par où commencer
Kỷ-niệm dâng trào, ngập tràn tâm-trí anh
                                                     Les souvenirs foisonnent, envahissent ma tête
Và dĩ-vãng lại trổi dậy từ đáy mồ chiến bại
                                                             Et le passé revient du fond de sa défaite
Không, anh không hề quên, không hề quên     Non je n'ai rien oublié, rien oublié...

... Thuở ấy, mùa nào cũng là mùa tình yêu  
                                                       ... Chaque saison était notre saison d'aimer
Chúng ta chẳng sợ mùa đông, cũng chẳng ngại mùa thu          
                                                       Et nous ne redoutions ni l'hiver ni l'automne
Vì trong tuổi đôi mươi, lúc nào cũng là mùa xuân
                                 C'est toujours le printemps quand nos vingt ans résonnent
Không, anh không hề quên, không hề quên    Non je n'ai rien oublié, rien oublié...

Anh không dám ép, nhưng nếu em cho phép, anh cũng muốn, 
                                                       Je voudrais, si tu veux, sans vouloir te forcer
Gặp lại em... nếu được, nếu có thể   Te revoir à nouveau, enfin... si c'est possible
Nếu em muốn, nếu em rảnh                          Si tu en as envie, si tu es disponible
Nếu em không hề quên                                                         Si tu n'as rien oublié
Cũng như anh không hề quên                              Comme moi qui n'ai rien oublié.
(Anh không hề quên)                                               (Non je n'ai rien oublié, 1971)

Người nghệ-sĩ sống với con tim, với nhiệt huyết mình, đôi khi sống cuồng, sống vội, lao mình vào cuộc sống như con thiêu thân. Chợt nhìn lại thì tuổi trẻ tôi đâu?

Mới ngày nào                                                                        Hier encore
Tuổi đôi mươi                                                               J´avais vingt ans
Tôi vuốt ve thời-gian                                             Je caressais le temps
Và vui đời                                                                    Et jouais de la vie
Như đùa với tình yêu                                    Comme on joue de l´amour
Và tôi sống ban đêm                                                   Et je vivais la nuit
Bất chấp chuỗi ngày                                    Sans compter sur mes jours
Đang chạy trốn trong thời gian                    Qui fuyaient dans le temps...

... Mới hôm qua                                                                ... Hier encore
Tuổi đôi mươi                                                               J´avais vingt ans
Tôi lãng phí thời gian                                            Je gaspillais le temps
Mà tôi tưởng ngưng được                                        En croyant l´arrêter
Và để giữ nó lại                                                            Et pour le retenir
Hay để đi trước nó                                                     Même le devancer
Tôi cứ cắm đầu chạy                                             Je n´ai fait que courir
Đến hụt hơi...                                                      Et me suis essoufflé...

... Từ điều tốt nhất đến xấu nhất                       ... Du meilleur et du pire
Tôi đã vất bỏ điều tốt nhất                                      En jetant le meilleur
Để nụ cười chết lịm                                             J´ai figé mes sourires
Và tiếng khóc lặng câm                                     Et j´ai glacé mes pleurs
Tuổi đôi mươi của tôi                                           Où sont-ils à présent
Nay còn đâu?                                                A présent mes vingt ans?
(Mới hôm qua)                    (Hier encore, 1964 ; Yesterday, when I was young)

Thời-gian cứ thế trôi qua và một ngày nào đó, đến một tuổi nào đó, ta chợt đặt lại vấn-đề, chợt tự hỏi bao nhiêu câu hỏi về ý-nghiã của cuộc sống, về lối sống của chính mình. Và đôi khi thực hiện rằng trong suốt thời-gian lao mình vào cuộc sống, ta đã không thấy thời-gian qua:

Càng đi sâu vào đời                                           Plus je m´enfonce dans ma vie
Tôi càng nhận thấy                                              Plus je ne peux que constater
Trong gió thoảng những điên rồ tuổi trẻ              Qu´au vent léger de mes folies
Tôi đã không thấy thời-gian qua                         Je n´ai pas vu le temps passer
Trong chăn nệm của tuổi trẻ                               Entre les draps de la jeunesse
Khi tôi ngủ thật say                                     Quand je dormais à poings fermés
Trên đồng hồ của khuyết điểm mình                    A l´horloge de mes faiblesses
Tôi đã không thấy thời-gian qua                        Je n´ai pas vu le temps passer
Tôi đã không thấy thời-gian chạy                        Je n´ai pas vu le temps courir
Tôi đã không nghe điểm                                        Je n´ai pas entendu sonner
Những giờ phút của tương lai                                Les heures de mon devenir
Khi tôi cắm đầu chạy                                         Quand je fonçais tête baissée
Về một tương lai                                                     Vers ce qu´était un avenir
Đã là một quá khứ...                                                Et qui est déjà du passé...

...Rồi bất chợt tuổi ngũ tuấn                         ... Et puis soudain la cinquantaine
Một nửa thế-kỷ đã tiêu trọn                                     Le demi-siècle consommé
Trên bàn của những ngông cuồng tuổi trẻ                A la table de mes fredaines
Khi định-mệnh đã an bài                                 Au moment où les jeux sont faits
Khi quân chủ bài đã đánh hết                            Que tous mes atouts sont jetés
Tôi chỉ có thể nói: "Tiếc quá                                   Je ne peux dire qu´à regret
Tôi đã không thấy thời-gian qua."                      Je n´ai pas vu le temps passer.
(Tôi đã không thấy thời-gian qua)             (Je n´ai pas vu le temps passer, 1978)

Ôi, thời-gian...

4. Thằng nhóc Paris
Chắc hẳn là Charles Aznavour đã có duyên, có nợ với nước Pháp nói chung và Paris nói riêng vì ông đã ra đời tại Paris, nơi cha mẹ ông chỉ tạm chân trong lúc chờ làm đơn xin nhập-cư vào Mỹ. Thế là gia-đình ông ở lại Paris và ông đương nhiên trở thành  "gavroche" (tên nhân-vật một thằng nhóc Paris trong truyện "Les misérables" - "Những kẻ khốn-nạn" của Victor Hugo).
Chắc hẳn là thành phố Paris, với những khu Bastille, Menilmontant, Belleville, Montmartre (nơi đóng đô của những họa-sĩ)... đã để lại nhiều kỷ-niệm vui buồn trong cuộc đời người nghệ-sĩ.

Những cô nhóc trong xóm tôi ơi, dĩ vãng tôi chợt bừng giấc khi tôi nghĩ đến
                      Mômes de mon quartier, tout mon passé s´éveille quand je pense
Những chuỗi ngày điên rồ khi những mối tình lấp đầy cuộc sống
                           Aux folies des jours où nos amours comblaient mon existence
Năm tháng có trôi qua nhưng tôi vẫn giữ mãi trong tim
                       Malgré les années, j´ai préservé dans mon cœur, quoi qu´il fasse
Như một góc thầm kín
                                  Comme un coin secret où nul jamais n´a pris votre place
Những cô nhóc của tuổi đôi mươi, Ménilmontant thật xa nhưng thật gần
             Mômes de mes vingt ans, Ménilmontant, c´est loin mais c´est si proche
Những giây phút êm ái đó để lại trên môi thằng nhóc này
                     Ces instants si doux qui laissent un goût aux lèvres d´un gavroche
Như một hương-vị mằn mặn làm tôi mơ và tôi cảm thấy gần gũi
                            Comme un goût salé qui fait rêver et de  vous me rapproche
Những cô nhóc xinh đẹp trong xóm tôi             Jolies mômes de mon quartier...

... Những cô nhóc yêu quí của tuổi thơ, của thời phóng khoáng nhẹ nhàng               
               ... Mômes de mes amours, de ces beaux jours, de ma tendre bohème
Các cô đã gieo đời và nhờ vậy khu xóm vẫn không thay đổi                                   
                                Vous avez semé et le quartier, grâce à vous, est le même
Tim tôi cảm nhận tất cả và tôi biết tôi nông nhiệt yêu các cô
                   Tout parle à mon cœur et, plein d´ardeur, je sais que je vous aime
Những cô nhóc xinh đẹp trong xóm tôi             Jolies mômes de mon quartier
(Những cô nhóc xinh đẹp trong xóm tôi)          (Jolies mômes de mon quartier) 

Tôi đã sống ở Paris 25 năm, tôi đã từng yêu Paris và tôi vẫn yêu Paris, một cái "yêu" mà tôi (cũng như Aznavour) không thể cắt nghĩa, một cái "yêu" mà chỉ những người đã từng yêu Paris mới hiểu được. Cho nên tôi có thể hiểu Charles Aznavour có thể yêu Paris như thế nào, nhất là khi ông ta đã sinh ra và lớn lên tại Paris, cũng như ông đã từng trải bao nhiêu khó khăn ở nơi đó trước khi bước lên đài danh vọng.

Tôi yêu Paris vào tháng năm                                J´aime Paris au mois de mai
Với những người bán sách cũ                                       Avec ses bouquinistes
Và những họa-sĩ tranh màu nước                                        Et ses aquarellistes
Mà mùa xuân mỗi năm                                          Que le printemps a ramenés
Lại mang về dọc những kè                  Comme chaque année le long des quais

Tôi yêu Paris vào tháng năm                                  J´aime Paris au mois de mai
Yêu sông Seine chảy ngang                                              La Seine qui l´arrose
Yêu ngàn điều nho nhỏ                                                   Et mille petites choses
Mà tôi không thể cắt nghĩa                                      Que je ne pourrais expliquer

Tôi yêu khi ban đêm nghiêm trang                           J´aime quand la nuit sévère
Gieo hòa-bình trên trái đất                                               Etend la paix sur terre
Và khi thành phố bừng sáng                              Et que la ville soudain s´éclaire
Hàng triệu ngọn ánh sáng                                              De millions de lumières
Tôi yêu đi dạo phố                                                     Il me plaît à me promener
Ngắm nhìn những cửa hàng                                         Contemplant les vitrines
Trong màn đêm quyến rũ                                                 La nuit qui me fascine
Tôi yêu, tôi yêu Paris vào tháng năm           J´aime, j´aime Paris au mois de mai
Tôi yêu Paris vào tháng năm                        (J´aime Paris au mois de mai, 1956)

Paris bao giờ cũng vẫn là Paris. Tôi yêu Paris, và không chỉ vào tháng năm.

5. Aznavourian, người Arménie
Xuất thân từ một gia-đình người Arménie (cha từ Georgie và mẹ từ Thổ-Nhĩ-Kỳ) nhưng lại sinh trưởng bên Pháp, Charles Aznavour sống với cả hai nền văn hóa đó.
Chỉ cần nghe hai nhạc-sĩ Tzigane gảy tây-ban-cầm, cảm xúc đã dâng trào, kỷ niệm chôn kín trong cội-nguồn chợt nổi dậy.

Hai người nhạc-sĩ Tzigane gảy đàn liên tay
Khơi động lại ký-ức tôi từ miền xa xôi
Những ngón tay họ vô tình gợi về
Một niềm hoang mang vô vọng, một tuổi trẻ ngông cuồng
Cứ gảy nữa, gảy tiếp, gảy mãi nữa đi (*)
Hai cây đàn Tây-ban-cầm làm tâm hồn tôi xao-xuyến
Cho tôi thấy đời chỉ là hư vô
Chúng ta sống những gì, để làm gì? Lẽ sống là gì?
Hôm nay sống, ngày mai chết
Ngày kia lại không còn gì nữa...
                                          (Hai cây đàn, 1960)
(*) từ tiếng Nga, ngoại ngữ thứ nhất bên Arménie.

Deux tziganes sans répit   Grattent leur guitare
Ranimant du fond des nuits   Toute ma mémoire
Sans savoir que roule en moi   Un flot de détresse
Font renaître sous leurs doigts   Ma folle jeunesse
Ekh raz yechtcho raz yechtcho mnogo mnogo raz (*)
Deux guitares en ma pensée   Jettent un trouble immense
M´expliquant la vanité   De notre existence
Que vivons-nous, pourquoi vivons-nous
Quelle est la raison d´être
Tu es vivant aujourd´hui, tu seras mort demain
Et encore plus après-demain...  
                                         (Deux guitares, 1960)                            

Vụ diệt chủng Armenie là vụ trục xuất và thảm sát bằng vũ lực hơn 1,2 triệu người Arménie trong thời kỳ chính-phủ của Liên hiệp Thanh-Niên Cách-Mạng Thổ-Nhĩ-Kỳ từ năm 1915 đến 1917 ở Đế Quốc Ottoman.
Nó được mọi người công nhận rộng rãi là một trong những vụ diệt chủng có hệ thống và hiện đại đầu tiên. Đến nay, 22 quốc gia đã chính thức công-nhận đây là một vụ diệt chủng, cho dù chính phủ Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ vẫn không công nhận sự kiện này là diệt chủng.  (Wikipédia)

(Viết đến đây, tôi chợt nhớ lại rằng tổ-tiên của chúng ta đã phải mang tội tiêu diệt dân-tộc Chàm để dựng nước, và giọng ca Chế Linh thường hay nhắc nhở tôi điều này. Hay là ngày hôm nay, chúng ta phải chịu quả-báo chăng?)

Charles Aznavour đã tố-cáo diệt-chủng này trong một bài hát "Họ đã nằm xuống".

Họ đã nằm xuống, mặt trời ngập tràn mắt
Như con chim gãy cánh dưới viên đạn
Chết nơi nao, không vết tích
Họ đã nằm xuống, mà vẫn còn mơ tưởng
Con em họ vẫn có thể sống tuổi trẻ chúng
Và có thể, một ngày nào, đến những phần đất đầy hứa hẹn
Đến những quốc-gia cởi mở, những người dang tay rộng
Tôi thuộc dân-tộc ngủ không linh-cửu đó
Một dân-tộc thà chết chứ không từ bỏ niềm tin
Không cúi đầu trước sỉ-nhục
Vẫn sống sót, không than van
Họ đã nằm xuống để bước vào màn đêm vĩnh cửu
Dũng cảm đến tột cùng
Thần chết đã đem họ đi mà không cần hỏi tuổi
Chỉ vì họ mang tội là con cháu Arménie...
                                                (Họ đã nằm xuống)
... Ils sont tombés les yeux pleins de soleil
Comme un oiseau qu´en vol une balle fracasse
Pour mourir n´importe où et sans laisser de traces
Ignorés, oubliés dans leur dernier sommeil
Ils sont tombés en croyant ingénus
Que leurs enfants pourraient continuer leur enfance
Qu´un jour ils fouleraient des terres d´espérance
Dans des pays ouverts d´hommes aux mains tendues
Moi je suis de ce peuple qui dort sans sépulture
Qu´a choisi de mourir sans abdiquer sa foi
Qui n´a jamais baissé la tête sous l´injure
Qui survit malgré tout et qui ne se plaint pas
Ils sont tombés pour entrer dans la nuit
Éternelle des temps au bout de leur courage
La mort les a frappés sans demander leur âge
Puisqu´ils étaient fautifs d´être enfants d´Arménie...
                                                    (Ils sont tombés)

Sau thảm nạn động đất bên Arménie năm 1988, ông đã can-thiệp vào để giúp đồng bào mình với tổ-chức "Aznavour giúp Arménie". Năm sau, ông quy tụ hơn 80 nghệ-sĩ trong tập-thể "Giúp Arménie" để in ra một đĩa nhạc.
Tổ chức UNESCO ban thưởng công việc ông và phong ông là "đại-sứ thường trực Arménie". Ông còn là Đại-sứ Arménie bên Thụy-Sĩ.

Nhưng mang trong người hai tâm hồn, hai nền văn hóa không phải là chuyện dễ.
Bàn về vấn-đề nhập-cư và hội-nhập, ông đã tuyên-bố:
Tôi đã trở thành người Pháp, bắt đầu từ trong tâm não, trong cách sống, trong tiếng nói... Tôi đã phải từ bỏ một phần lớn những đặc-tính Arménie để trở thành người Pháp... Phải làm như vậy. Nếu không thì nên ra đi. "
"... Vâng, tôi là người Arménie, nhưng tôi là Pháp nhiều hơn là Arménie: tôi không biết đọc, biết viết tiếng Arménie, tôi không biết quốc-ca Arménie, không biết tụng kinh..."

Riêng tôi vẫn quan-niệm đa văn-hóa là một sức mạnh, là một sự phong-phú, là một điều quí giá, và tôi ước mong con cháu chúng ta sẽ thừa hưởng những điều tốt đẹp đó.

6. Viết tiếng Pháp
Charles Aznavour hiện là ca-sĩ người Pháp lừng danh nhất thế-giới và những bài hát của ông đã trở thành di-sản của nền ca-nhạc Pháp.
Do đó, ngoài huy-chương Légion d'Honneur của Pháp ra, ông đã được nhận huy-chương Officier de l'Ordre du Canada từ tay bà Tổng-Thống-Đốc Gia-Nã-Đại vì công-trình siết chặt mối liên-hệ giữa các cộng-đồng nói tiếng Pháp bên Gia-Nã-Đại và trên thế-giới. Bà Michaëlle Jean đã ca-ngợi công-trình ông như sau:
Người đại minh-tinh này đã làm say mê khán giả khắp thế-giới nhưng trước hết, ông là một đại-sứ thần của Pháp-ngữ. "
Yêu Pháp-ngữ
Pháp-ngữ là quê-hương tôi."
Đây là những lời Charles Aznavour nói lên cảm-tình ông dành cho ngôn-ngữ Pháp. Ông cũng chia xẻ rằng ông rất thích đọc sách và ngày nào ông cũng viết.
"... Tôi thích làm thơ cho gọn, cho sạch... tôi cảm thấy gần gũi với những người viết tiếng Pháp một cách đúng-đắn..."
Tôi hiểu ông muốn nói gì khi tôi đọc lời những bài hát của ông. Văn của ông trải chuốt, mỗi chữ, mỗi câu được ông chọn kỹ-lưỡng và tạo nên một nhạc tính rất cao. Lối văn của ông rất tỷ mỷ, kỹ lưỡng, do đó đại số những bài hát của ông đều do chính ông viết lời vì chỉ như vậy ông mới đủ hài lòng.

"... Tôi chợt nhận thấy những người không chính gốc Pháp lại hay yêu thích tiếng Pháp hơn cả chính những người Pháp, tôi có những người bạn gốc Ý hay gốc Tây-Ban-Nha, họ cũng rất gắn bó với tiếng Pháp..."
Tôi rất đồng-cảm với ông trên vấn-đề này vì ngoài cá-nhân mình, tôi còn nghĩ đến trường-hợp của nhạc-sĩ Claude Barzotti (gốc Ý) hay Serge Gainsbourg (gốc Ukraine) hay nhiều nhạc-sĩ, thi-sĩ khác.
Pháp-ngữ có gì đặc-biệt để thu-hút bao nhiêu nghệ-sĩ như vậy nhỉ?

Chữ và nghĩa
"Chữ-nghĩa đã trở thành điều quan-trọng nhất trong đời tôi." Charles Aznavour nói.
"... Mỗi chữ tối quan-trọng, với bề sâu, với chân-lý của nó... nhưng đôi khi âm-thanh còn quan-trọng hơn chân-lý của nó..."
Đôi khi ông có thể chọn một chữ không đúng lắm nhưng âm vang nghe hay hơn và điều này cũng dễ hiểu vì lời bài hát chẳng qua là để hát chứ đâu phải để đọc?

"... Tôi thích chữ, thích chơi chữ, có duyên hoặc không có duyên cũng kệ, vì muốn chơi chữ hay nói lái cho hay thì cũng phải thử cả chục cái không hay..."
Trong bài "For me, formidable", ông đã pha tiếng Pháp với tiếng Anh để chơi chữ:
For me (Anh= cho tôi), formidable (Pháp= tuyệt vời)
Very (Anh= rất), véritable (Pháp= chân thật)
Daisy (Anh= hoa cúc, cũng là tên con gái), désirable (Pháp= khêu gợi)
How can I (Anh= làm sao tôi...) canaille (Pháp= tinh ranh)

Chữ với nghĩa để làm gì nếu không có gì để nói? Ông Azavour thì có nhiều chuyện để nói, nhiều chuyện để kể lắm. Qua ngàn bài hát của ông, ông dĩ nhiên đã viết về tình yêu dưới mọi dạng, nhưng ông còn nói về những chuyến đi, thời gian, kỷ-niệm,... ông đã dám nói đến những đề-tài nhạy cảm như đồng tình luyến ái, ông đã đề-cập đến những thảm-cảnh xã-hội như chuyện một cô giáo-viên đem lòng yêu một học-sinh (vị thành-niên) của mình đến độ bị ra tòa và tự-xử sau đó...

Viết lời nhạc
Lúc mới vào nghề, ông đã cộng-tác với Pierre Roche là tay dương cầm viết nhạc, còn ông thì viết lời. Cặp bài trùng bắt đầu viết bài hát cho một số ca-sĩ có tiếng thuở bấy giờ như Lucienne Delyle, Les Compagnons de la Chanson, Eddy Constantine hay Mistinguett. 

Đối với Charles Aznavour, đặc-tính một bài hát Pháp là do lời bài hát tạo ra, nhiều hơn là do nhịp điệu bài nhạc vì theo ông thì " chúng ta không sáng tạo ra nhịp điệu... sức mạnh của chúng ta là dùng tất cả những nhịp điệu sẵn có để lồng những giai-điệu của mình vào..."
Ông vẫn quan-niệm rằng " những nốt nhạc không quan-trọng bằng những lời hát..."

Những bài hát của Aznavour đặc-biệt ở chỗ nào? Mỗi khán-giả sẽ có ý-kiến riêng của mình, nhưng theo ông thì:
"Có hai loại bài hát, loại để "nghe liền" và loại "để đời". Có loại dành cho não (để suy nghĩ), loại dành cho tim (để cảm xúc) và loại dành cho đôi chân (để nhảy)... nhạc để đời là loại nhạc dành cho não và cho tâm..."

Đối với riêng tôi, một bài hát là sự phối-hợp tinh-tế giữa nhạc (giai-điệu, nhịp điệu, hòa-âm...) và câu chuyện kể (ý bài hát, nét thơ, giọng hát trình diễn...). Và Charles Aznavour là một phù-thủy khi ông luyện chế mỗi bài hát, kết hợp nhạc và lời một cách thần tình.

Nhà thơ (?)
Tôi vẫn hằng yêu thích thi ca nhưng tôi biết sẽ không bao giờ có thể là một thi-sĩ vì tôi không có tâm hồn một nhà thơ, cho dù tôi rất yêu thích thơ." 
Lời nói này của Charles Aznavour, chúng ta có thể hiểu thấu vì thi-sĩ thường là một người mộng mơ, "trên cung trăng" như Jacques Brel hay Jean Ferrat. Ngược lại, ông là một nghệ-sĩ nhưng ông lại rất thực-tiễn và sáng suốt, nhất là trong việc quản-lý sự-nghiệp của mình (ông đã giữ được bản-quyền hầu hết những sáng tác của ông).
Nhưng, nếu theo từ-điển Larousse định-nghĩa chữ thi-ca là "nghệ-thuật gợi lên những cảm-giác, cảm-tưởng, cảm-xúc mạnh bằng sự hòa-hợp của âm-thanh, nhịp điệu, hòa-âm và đặc-biệt bằng những vần thơ " thì lời bài hát của ông đích thị là những bài thơ tuyệt vời.
Dù sao đi nữa, thơ hay văn, thi-sĩ hay không thi-sĩ, miễn sao những bài hát của ông làm ta rung động là quá đủ rồi, phải không các bạn?

Aznavour, ông là ai?
Trong cuốn sách "50 năm ca-nhạc Pháp", tác-giả Lucien Roux có viết về người nhạc-sĩ như sau: "Trên sân-khấu hay trong đĩa nhạc, ông ta hầu như thể-hiện một nỗi khổ miên man trong âm-điệu hay trong cử-chỉ của ông. Từ đó mà cảm-xúc bộc-phát. Đó không phải là thương hại. Có lẽ là một nguồn cảm-thông kịch phát. Người ta chỉ muốn giúp ông ta, chống đỡ cho ông... gần như bảo vệ ông. "

Tôi không quen biết ông một cách trực tiếp để có thể có một quan-điểm về ông.
Đọc về tiểu-sử của ông, suy nghĩ về những lời nhạc của ông, nghe nhạc của ông, tôi chỉ có thể nói tôi rất cảm phục ông như một ca-nhạc-sĩ tài ba và tôi rất yêu thích tiếng Pháp của ông.
Cám ơn ông Charles Aznavour.

Yên Hà, tháng năm 2013
Tài-liệu nguồn:
Charles Aznavour, le monstre sacré (Le Point.fr) 

Charles Aznavour : « Le mot est devenu la chose la plus importante de ma vie »

Charles Aznavour : Biographie  http://fr.wikipedia.org/wiki/Charles_Aznavour


Le chanteur qui se voyait "en haut de l'affiche"  http://www.linternaute.com/biographie/charles-aznavour/

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.