ARTSHARE

Oct 25, 2011

Cô Tim và Nhà May Mắn

Ngày 16 tháng 10 vừa qua, chúng tôi có được may mắn chơi nhạc cho một buổi họp mặt gây quỹ cho Nhà May Mắn và còn có nhân-duyên gặp được cô Tim.
Cô Tim và Nhà May Mắn thì ai cũng biết qua nhưng hôm đó, gặp cô tận mắt, nghe cô nói chuyện, kể chuyện bằng một tiếng Việt thật chính xác và mạch lạc, tôi lại càng kính phục và ngưỡng mộ cô hơn nữa.

Cô gái Thụy-Sĩ Aline Rebeaud sinh-trưởng trong một gia-đình khá giả, sang chơi một nước nghèo nàn như Việt-Nam chúng ta năm cô hai mươi tuổi, và đột nhiên cả cuộc đời cô biến đổi.
Duyên-phận nào đã khiến cô dừng bước nơi này để, từ mười chín năm nay, dâng-hiến cả cuộc đời cho những người thiếu may mắn trên mảnh đất nghèo khó này ?


Từ một căn nhà lá cô thuê để đón về nuôi một đứa trẻ mà cô đã "cứu sống" từ một bệnh-viện nào ở Sài-Gòn, sau đó trở thành 
Nhà May Mắn (hiện là nơi sinh sống của năm mươi đứa trẻ), cô đã tiếp tục mở thêm Trung-Tâm Chắp Cánh để dậy nghề (hội họa, mỹ nghệ, vi-tính, may thêu) cho những người khuyết-tật, cho đến Làng May Mắn gồm khoảng 40 căn hộ dành cho người khuyết-tật và gia-đình họ, cho mướn với giá rẻ, không nói đến những công-trình khác (xin đọc thêm trên mạng http://www.maison-chance.org).
Trên đời này, có mấy ai gầy-dựng được kỳ công này ? Có mấy ai có đủ một tấm lòng nhân-ái cao-thượng, một hoài-bảo và một tầm nhìn sâu rộng, một tài lãnh-đạo để vận-động và điều hành nhân-lực và tài-nguyên, cũng như một nghị-lực phi thường để vượt qua mọi chông gai, thử thách như vậy ? Tôi lại nghĩ đến những vị siêu-nhân như Mère Thérésa.

Trong chương trình hôm đó còn có sự cộng tác của một người Úc, John Smallwood, một tay đua xe đạp kỳ cựu đã quyên góp cho Nhà May Mắn qua một chuyến đạp xe xuyên Mỹ từ Seattle, WA đến Washington DC. Ông cũng đã bắt đầu việc quyên tiền này từ năm 2009 khi ông về hưu. 



Trong bao nhiêu niềm bất-hạnh, nước Việt-Nam tôi còn may mắn gặp được những người như cô Tim, ông John và bao nhiêu ủng-hộ viên khác, trong nước cũng như ngoài nước. 
Tôi cũng muốn nhắc đến các anh chị đầy nhiệt-tâm tham gia vào Maison Chance cũng như những tổ-chức từ-thiện khác, khắp nơi trên thế-giới.


Đức Đạt Lai Lạt Ma đã nói “Tình người là một nhu-cầu thiết-yếu của nhân-loại, không phải là một hàng xa xí phẩm”. Và chuyện cô Tim đã chứng-minh mạnh mẽ ý-nghĩa câu nói này. Có người đã gọi cô là vị Bồ-Tát sống của trẻ em Việt-Nam, có lẽ cũng không quá đáng. 
Riêng đối với tôi, cô Tim đã là một vị "Đại Anh Hùng". 

 "… Chúng ta hãy đưa tay ra nâng đỡ cho các người kém may mắn không thể đi được, dắt họ, giúp họ để tập họ đi và sau đó từ từ thả tay ra cho họ tự đi một mình..."

Câu nói này của cô Tim, tôi xin được ghi nhớ.









Tháng 10, 2011

2 comments:

  1. Chi Tuyen & anh Phu,
    I was there too. It was the first time I heard you singing. You have a new fan. I love your performance & all the songs you did. I would love to come to any show you do in the future in PA.

    hieu

    ReplyDelete
  2. Thank you for your kind and warm support.
    If we happen to perform in PA, we'll let you know. Please just leave us your contact.
    Sincerely
    Tuyền & Phú
    tuyenphumusic@gmail.com

    ReplyDelete

Note: Only a member of this blog may post a comment.