ARTSHARE

Feb 4, 2011

Nhớ quên


Trời mùa đông Paris buốt lạnh. Lại thêm một mùa đông quẳng vào một xó tủ tâm hồn tôi, chồng chất giữa bao nhiêu mùa đông khác, bơ vơ, lạnh lùng.
Bao nhiêu mùa đông đã trôi qua từ ngày em nhẹ bước vào đời tôi nhỉ ? Mỗi mùa đông qua, tựa như một lớp bụi đời, chôn vùi kỷ niệm ngày xanh, như một làn sóng tràn ngập tuổi xuân thì.
Hình ảnh đâ xoá mờ, nhưng tôi không hề quên những chuỗi ngày cuồng si, cùng cực. Tất cả những giây phút đó đã in hằn trên thân-không gian tôi, lôi cuốn theo óc-thời gian tôi, như muôn ngàn đóm lửa rực sáng ban ngày, hung đốt ban đêm.
Hàng hàng, lớp lớp, ngày qua ngày, biết bao nhiêu kỷ niệm khác tràn ngập trong ngôi nhà-đời này, nhưng nơi đây, em vẫn còn căn gác trọ của em. Em cứ đến, em cứ đi, như cơn gió thoảng, thơm dịu, nhịp nhàng.
Kỷ niệm ngày xanh như từng viên đá sỏi, lăn dài theo giòng đời miệt mài.

Kỷ niệm đến quá sớm, hay ngày mai chợt quá trễ ?
Em vẫn còn đó, ngang nhiên, buông lơi.
Em vẫn còn đó, em...

À, tên em là gì nhỉ ?

Yên Hà (2002)

No comments:

Post a Comment

Note: Only a member of this blog may post a comment.